Mãi mãi còn đó những cơn mưa mang người đến với đời ta, trong mưa gió, ta cùng người ấm áp bên nhau…giữa cái lạnh, giữa gió núi gầm gào…gió như chạy, như luồn qua từng khe cửa, như hoang hoải trên những triền núi…gió lạnh lùng không làm hao đi chút nào tình nồng ấm giữa em và ta…Hôm nay, gió mưa lại về làm nỗi nhớ mênh mang, nghe gió tạt vào lòng gợi nên bao nỗi nhớ…những nỗi nhớ như bắt đầu từ miền kỷ niệm, để những khi nhớ về người, ta lại trải lòng cùng những nỗi nhớ chơi vơi…Để những nỗi nhớ không tên ùa về trong đêm cùng những giọt mưa rơi tí tách…
Người mang về một đêm hương mưa đầy trong tóc
Ta chờ mong mỏi mắt cơn mưa nào say ngất …